Năm 1967? Khi chúng tôi ở trại cau, sống trong nhà dân ở chân núi. Lúc này đã có C11, đóng quân đâu đó gần đấy, tôi cũng không nhớ. Hàng ngày các bạn C11 phải đến các C khác để học, đi theo từng nhóm đến các C tương ứng lớp học của mình. B3 chúng tôi cũng có mấy bạn C11 học. Hôm đó Thắng Tàu trực ban đại đội, hắn được lệnh đón một bạn nữ mới lên trường. Bạn này thuộc khối VPTW nên Thắng Tàu biết, tuy nhiên chuyện gặp gỡ đón tiếp bạn vào lớp thế nào lại là chuyện dài của hắn, sau này chắc hắn sẽ kể khi có điều kiện. Ấn tượng của tôi là một cô bộ đội tóc ngắn, mạnh dạn, mặt hơi nghênh nghênh, giọng miền trung nhẹ nhàng. Lúc này đang giờ học giảng văn. Giáo viên là thầy Trí Mật. Bài học là phân tích bài thơ "Thăm lúa" của Trần Hữu Thung. Sau khi giới thiệu, làm quen với lớp (B3) thày mời bạn Song Yên - là tên của bạn nữ mới về chỗ ngồi. Có lẽ do cảm tình Song Yên là đồng hương với tác giả bài thơ nên mặc dù vừa vào lớp, là giờ học đầu tiên ở trường Trỗi, thầy Mật vẫn mời Song Yên đọc bài thơ này. Không do dự, bạn đứng dậy là bắt đầu đọc:
Mặt trời càng lên tỏ
Bông lúa chín thêm vàng
Sương treo đầu ngọn cỏ
Sương lại càng long lanh
....
Cả lớp im phăng phắc nghe giọng đọc của cô gái (bé) miền Trung, nghe hay hay mà là lạ - có cả âm hưởng dân ca trong đó. Bản thân bài thơ cũng giản dị và trong sáng về mối tình thôn dã thời kháng chiến. Thời gian trôi đi, rồi còn nhiều giờ lên lớp, nhiều môn học khác nhau. Rồi QL trường cũ, trường mới, Phả lại, Chí linh, đơn vị....cho đến nay tôi vẫn nhớ giờ học đó, trong rừng nứa, dưới chân Tam Đảo.
Lần gặp bạn gần đây nhất Tháng 1 2011 ở HN:
S Yên, tôi và Thắng Tàu, anh bạn đứng sau cũng tên Minh nhưng là Minh đen, tôi trắng :)
Dưới đây là nội dung toàn bài thơ. Tôi vẫn nhớ câu: "Đứng chống cuốc em trông \ Bụng em chừ khấp khởi..." chứ không phải như dưới này là "Em thấy lòng khấp khởi."
Thăm lúa
Tác giả:
Trần Hữu Thung
Mặt trời càng lên tỏ
Bông lúa chín thêm vàng
Sương treo đầu ngọn cỏ
Sương lại càng long lanh
Bay vút tận trời xanh
Chiền chiện cao tiếng hót
Tiếng chim nghe thánh thót
Văng vẳng khắp cánh đồng
Đứng chống cuốc em trông
Em thấy lòng khấp khởi
Bởi vì em nhớ lại
Một buổi sáng mai ri
Chiền chiện cùng cao hót
Lúa cũng vừa sậm hột
Em tiễn anh lên đường
Cái xắc mây anh mang
Em nách mo cơm nếp
Lúa níu anh trật dép
Anh cúi sửa vội vàng
Vượt cánh đồng cắt ngang
Đến bờ ni anh bảo:
“Ruộng mình quên cày xáo
Nên lúa chín không đều
Nhớ lấy để mùa sau
Nhà cố làm cho tốt!”
Xa xa nghe tiếng hát
Anh thấy rộn trong lòng
Sắp đến chỗ người đông
Anh bảo em ngoái lại
Cam ba lần có trái
Bưởi ba lần ra hoa
Anh bước chân đi xa
Từ ngày đầu phòng ngự
Bước qua thời kỳ cầm cự
Anh có gửi lời về
Cầm thư anh mân mê
Bụng em chừ phấp phới
Anh đang mùa thắng lợi
Lúa em cũng chín rồi
Lúa tốt lắm anh ơi
Giải thi đua em giật.
Xoè bàn tay bấm đốt
Tính đã bốn năm ròng
Người ta bảo không trông
Ai cũng nhủ đừng mong
Riêng em thì em nhớ
Chuối đầu vườn đã lổ
Cam đầu ngõ đã vàng
Em nhớ ruộng, nhớ vườn
Không nhớ anh răng được?
Mùa sau kề mùa trước
Em vác cuốc thăm đồng
Lúa xây hạt nặng bông
Thấy vui vẻ trong lòng
Em trông ngày chiến thắng!
1953